高 gāo 山 shān 堂 táng - - 梁 liáng 佐 zuǒ 厚 hòu
危 wēi 巅 diān 层 céng 阁 gé 倚 yǐ 云 yún 平 píng , , 一 yī 凭 píng 阑 lán 干 gān 醉 zuì 魄 pò 醒 xǐng 。 。
霁 jì 雨 yǔ 乱 luàn 山 shān 生 shēng 淡 dàn 碧 bì , , 带 dài 风 fēng 寒 hán 竹 zhú 有 yǒu 馀 yú 青 qīng 。 。
孤 gū 猿 yuán 傍 bàng 石 shí 来 lái 深 shēn 涧 jiàn , , 幽 yōu 鸟 niǎo 冲 chōng 烟 yān 入 rù 画 huà 屏 píng 。 。
却 què 让 ràng 高 gāo 僧 sēng 占 zhàn 仙 xiān 境 jìng , , 蓬 péng 莱 lái 不 bù 独 dú 在 zài 沧 cāng 溟 míng 。 。
高山堂。宋代。梁佐厚。危巅层阁倚云平,一凭阑干醉魄醒。 霁雨乱山生淡碧,带风寒竹有馀青。 孤猿傍石来深涧,幽鸟冲烟入画屏。 却让高僧占仙境,蓬莱不独在沧溟。