同 tóng 黄 huáng 吟 yín 隐 yǐn 湖 hú 上 shàng 散 sàn 步 bù - - 盛 shèng 烈 liè
暖 nuǎn 翻 fān 鸭 yā 顶 dǐng 一 yī 川 chuān 晴 qíng , , 喜 xǐ 共 gòng 长 zhǎng 堤 dī 缓 huǎn 辔 pèi 行 xíng 。 。
落 luò 尽 jǐn 繁 fán 红 hóng 春 chūn 结 jié 局 jú , , 传 chuán 来 lái 太 tài 白 bái 酒 jiǔ 寻 xún 盟 méng 。 。
人 rén 于 yú 冷 lěng 淡 dàn 交 jiāo 偏 piān 好 hǎo , , 句 jù 向 xiàng 萧 xiāo 闲 xián 吟 yín 倍 bèi 清 qīng 。 。
鹈 tí 鴂 jué 一 yī 声 shēng 林 lín 外 wài 唤 huàn , , 短 duǎn 篷 péng 归 guī 带 dài 夕 xī 阳 yáng 明 míng 。 。
同黄吟隐湖上散步。宋代。盛烈。暖翻鸭顶一川晴,喜共长堤缓辔行。 落尽繁红春结局,传来太白酒寻盟。 人于冷淡交偏好,句向萧闲吟倍清。 鹈鴂一声林外唤,短篷归带夕阳明。