和 hé 鲍 bào 仲 zhòng 山 shān 赋 fù 灵 líng 岩 yán 寺 sì - - 曹 cáo 勋 xūn
十 shí 年 nián 尘 chén 土 tǔ 换 huàn 华 huá 颠 diān , , 一 yī 踏 tà 山 shān 根 gēn 觉 jué 涣 huàn 然 rán 。 。
下 xià 界 jiè 长 cháng 江 jiāng 朝 cháo 胜 shèng 地 dì , , 上 shàng 方 fāng 大 dà 士 shì 隐 yǐn 非 fēi 烟 yān 。 。
览 lǎn 辉 huī 已 yǐ 见 jiàn 翔 xiáng 威 wēi 凤 fèng , , 倚 yǐ 仗 zhàng 何 hé 堪 kān 照 zhào 细 xì 泉 quán 。 。
暂 zàn 得 dé 诠 quán 心 xīn 适 shì 佳 jiā 处 chù , , 试 shì 抛 pāo 马 mǎ 棰 chuí 问 wèn 枯 kū 禅 chán 。 。
和鲍仲山赋灵岩寺。宋代。曹勋。十年尘土换华颠,一踏山根觉涣然。 下界长江朝胜地,上方大士隐非烟。 览辉已见翔威凤,倚仗何堪照细泉。 暂得诠心适佳处,试抛马棰问枯禅。