喜 xǐ 宣 xuān 甫 fǔ 至 zhì 戏 xì 呈 chéng - - 许 xǔ 及 jí 之 zhī
陶 táo 溪 xī 路 lù 远 yuǎn 强 qiáng 跻 jī 攀 pān , , 犹 yóu 得 dé 诗 shī 筒 tǒng 暂 zàn 往 wǎng 还 huán 。 。
有 yǒu 便 biàn 催 cuī 租 zū 俄 é 败 bài 意 yì , , 无 wú 心 xīn 听 tīng 鹊 què 忽 hū 承 chéng 颜 yán 。 。
菊 jú 花 huā 满 mǎn 径 jìng 成 chéng 三 sān 老 lǎo , , 梅 méi 萼 è 穿 chuān 林 lín 见 jiàn 一 yī 斑 bān 。 。
肯 kěn 为 wèi 转 zhuǎn 庵 ān 聊 liáo 且 qiě 住 zhù , , 预 yù 愁 chóu 约 yuē 束 shù 裹 guǒ 粮 liáng 悭 qiān 。 。
喜宣甫至戏呈。宋代。许及之。陶溪路远强跻攀,犹得诗筒暂往还。 有便催租俄败意,无心听鹊忽承颜。 菊花满径成三老,梅萼穿林见一斑。 肯为转庵聊且住,预愁约束裹粮悭。