已 yǐ 晴 qíng 复 fù 阴 yīn - - 许 xǔ 及 jí 之 zhī
弄 nòng 晴 qíng 斜 xié 日 rì 展 zhǎn 仍 réng 收 shōu , , 一 yī 向 xiàng 寒 hán 云 yún 凝 níng 不 bù 流 liú 。 。
次 cì 第 dì 今 jīn 宵 xiāo 还 hái 是 shì 雨 yǔ , , 自 zì 添 tiān 香 xiāng 灺 xiè 暖 nuǎn 衣 yī 篝 gōu 。 。
已晴复阴。宋代。许及之。弄晴斜日展仍收,一向寒云凝不流。 次第今宵还是雨,自添香灺暖衣篝。