和 hé 人 rén 游 yóu 东 dōng 林 lín - - 李 lǐ 咸 xián 用 yòng
一 yī 从 cóng 张 zhāng 野 yě 卧 wò 云 yún 林 lín , , 胜 shèng 概 gài 谁 shuí 人 rén 更 gèng 解 jiě 寻 xún 。 。
黄 huáng 鸟 niǎo 不 bù 能 néng 言 yán 往 wǎng 事 shì , , 白 bái 莲 lián 虚 xū 发 fā 至 zhì 如 rú 今 jīn 。 。
年 nián 年 nián 上 shàng 国 guó 荣 róng 华 huá 梦 mèng , , 世 shì 世 shì 高 gāo 流 liú 水 shuǐ 石 shí 心 xīn 。 。
始 shǐ 欲 yù 共 gòng 君 jūn 重 zhòng 怅 chàng 望 wàng , , 紫 zǐ 霄 xiāo 峰 fēng 外 wài 日 rì 沈 shěn 沈 shěn 。 。
和人游东林。唐代。李咸用。一从张野卧云林,胜概谁人更解寻。 黄鸟不能言往事,白莲虚发至如今。 年年上国荣华梦,世世高流水石心。 始欲共君重怅望,紫霄峰外日沈沈。