和 hé 彭 péng 进 jìn 士 shì 秋 qiū 日 rì 游 yóu 靖 jìng 居 jū 山 shān 寺 sì - - 李 lǐ 咸 xián 用 yòng
秋 qiū 山 shān 入 rù 望 wàng 已 yǐ 无 wú 尘 chén , , 况 kuàng 得 dé 闲 xián 游 yóu 谢 xiè 事 shì 频 pín 。 。
问 wèn 著 zhe 尽 jǐn 能 néng 言 yán 祖 zǔ 祖 zǔ , , 见 jiàn 时 shí 应 yīng 不 bú 是 shì 真 zhēn 真 zhēn 。 。
添 tiān 瓶 píng 野 yě 水 shuǐ 遮 zhē 还 hái 急 jí , , 伴 bàn 塔 tǎ 幽 yōu 花 huā 落 luò 又 yòu 新 xīn 。 。
自 zì 笑 xiào 未 wèi 曾 zēng 同 tóng 逸 yì 步 bù , , 终 zhōng 非 fēi 宗 zōng 炳 bǐng 社 shè 中 zhōng 人 rén 。 。
和彭进士秋日游靖居山寺。唐代。李咸用。秋山入望已无尘,况得闲游谢事频。 问著尽能言祖祖,见时应不是真真。 添瓶野水遮还急,伴塔幽花落又新。 自笑未曾同逸步,终非宗炳社中人。