寄 jì 子 zǐ 文 wén 友 yǒu - - 彭 péng 汝 rǔ 砺 lì
古 gǔ 人 rén 湮 yān 没 mò 不 bù 能 néng 见 jiàn , , 交 jiāo 道 dào 陵 líng 夷 yí 真 zhēn 可 kě 哀 āi 。 。
与 yǔ 子 zi 碧 bì 江 jiāng 相 xiāng 别 bié 后 hòu , , 到 dào 今 jīn 青 qīng 眼 yǎn 未 wèi 曾 zēng 开 kāi 。 。
几 jǐ 伤 shāng 尺 chǐ 素 sù 无 wú 人 rén 寄 jì , , 犹 yóu 喜 xǐ 新 xīn 鸿 hóng 昨 zuó 夜 yè 来 lái 。 。
怀 huái 抱 bào 相 xiāng 思 sī 长 zhǎng 抑 yì 郁 yù , , 燕 yàn 居 jū 还 hái 念 niàn 此 cǐ 心 xīn 哉 zāi 。 。
寄子文友。宋代。彭汝砺。古人湮没不能见,交道陵夷真可哀。 与子碧江相别后,到今青眼未曾开。 几伤尺素无人寄,犹喜新鸿昨夜来。 怀抱相思长抑郁,燕居还念此心哉。