炎 yán 暑 shǔ - - 彭 péng 汝 rǔ 砺 lì
炎 yán 暑 shǔ 半 bàn 归 guī 天 tiān 早 zǎo 凉 liáng , , 日 rì 阴 yīn 苦 kǔ 短 duǎn 夜 yè 初 chū 长 zhǎng 。 。
风 fēng 清 qīng 月 yuè 白 bái 已 yǐ 秋 qiū 意 yì , , 海 hǎi 角 jiǎo 天 tiān 涯 yá 非 fēi 故 gù 乡 xiāng 。 。
无 wú 赖 lài 分 fēn 为 wéi 多 duō 病 bìng 叟 sǒu , , 有 yǒu 情 qíng 还 hái 作 zuò 一 yī 诗 shī 狂 kuáng 。 。
溪 xī 声 shēng 汩 gǔ 汩 gǔ 东 dōng 西 xī 去 qù , , 南 nán 北 běi 游 yóu 人 rén 欲 yù 断 duàn 肠 cháng 。 。
炎暑。宋代。彭汝砺。炎暑半归天早凉,日阴苦短夜初长。 风清月白已秋意,海角天涯非故乡。 无赖分为多病叟,有情还作一诗狂。 溪声汩汩东西去,南北游人欲断肠。