汉 hàn 阳 yáng 献 xiàn 李 lǐ 相 xiàng 公 gōng - - 刘 liú 长 zhǎng 卿 qīng
退 tuì 身 shēn 高 gāo 卧 wò 楚 chǔ 城 chéng 幽 yōu , , 独 dú 掩 yǎn 闲 xián 门 mén 汉 hàn 水 shuǐ 头 tóu 。 。
春 chūn 草 cǎo 雨 yǔ 中 zhōng 行 xíng 径 jìng 没 méi , , 暮 mù 山 shān 江 jiāng 上 shàng 卷 juàn 帘 lián 愁 chóu 。 。
几 jǐ 人 rén 犹 yóu 忆 yì 孙 sūn 弘 hóng 阁 gé , , 百 bǎi 口 kǒu 同 tóng 乘 chéng 范 fàn 蠡 lǐ 舟 zhōu 。 。
早 zǎo 晚 wǎn 却 què 还 hái 丞 chéng 相 xiàng 印 yìn , , 十 shí 年 nián 空 kōng 被 bèi 白 bái 云 yún 留 liú 。 。
汉阳献李相公。唐代。刘长卿。退身高卧楚城幽,独掩闲门汉水头。 春草雨中行径没,暮山江上卷帘愁。 几人犹忆孙弘阁,百口同乘范蠡舟。 早晚却还丞相印,十年空被白云留。