玉 yù 楼 lóu 春 chūn · · 泛 fàn 北 běi 湖 hú 次 cì 唐 táng 教 jiào 授 shòu 韵 yùn - - 张 zhāng 孝 xiào 忠 zhōng
绿 lǜ 波 bō 春 chūn 早 zǎo 青 qīng 烟 yān 暮 mù 。 。 翠 cuì 幕 mù 船 chuán 如 rú 天 tiān 上 shǎng 去 qù 。 。 深 shēn 杯 bēi 浊 zhuó 酒 jiǔ 醉 zuì 贤 xián 人 rén , , 隔 gé 岸 àn 幽 yōu 花 huā 怜 lián 静 jìng 女 nǚ 。 。
浮 fú 云 yún 散 sǎn 乱 luàn 流 liú 萍 píng 聚 jù 。 。 恨 hèn 满 mǎn 韩 hán 张 zhāng 离 lí 合 hé 处 chù 。 。 欲 yù 招 zhāo 骑 qí 龙 lóng 帝 dì 乡 xiāng 人 rén , , 来 lái 咏 yǒng 叉 chā 鱼 yú 春 chūn 岸 àn 句 jù 。 。
玉楼春 · 泛北湖次唐教授韵。宋代。张孝忠。绿波春早青烟暮。翠幕船如天上去。深杯浊酒醉贤人,隔岸幽花怜静女。 浮云散乱流萍聚。恨满韩张离合处。欲招骑龙帝乡人,来咏叉鱼春岸句。