病 bìng 中 zhōng 闻 wén 莺 yīng 啼 tí - - 曾 céng 几 jǐ
独 dú 园 yuán 森 sēn 古 gǔ 木 mù , , 其 qí 下 xià 客 kè 幽 yōu 栖 qī 。 。
尽 jǐn 日 rì 绿 lǜ 阴 yīn 合 hé , , 有 yǒu 时 shí 黄 huáng 鸟 niǎo 啼 tí 。 。
一 yī 声 shēng 添 tiān 昼 zhòu 寂 jì , , 百 bǎi 啭 zhuàn 使 shǐ 人 rén 迷 mí 。 。
赖 lài 汝 rǔ 生 shēng 佳 jiā 听 tīng , , 身 shēn 今 jīn 气 qì 惨 cǎn 悽 qī 。 。
病中闻莺啼。宋代。曾几。独园森古木,其下客幽栖。 尽日绿阴合,有时黄鸟啼。 一声添昼寂,百啭使人迷。 赖汝生佳听,身今气惨悽。