笛 dí - - 李 lǐ 峤 jiào
羌 qiāng 笛 dí 写 xiě 龙 lóng 声 shēng , , 长 cháng 吟 yín 入 rù 夜 yè 清 qīng 。 。
关 guān 山 shān 孤 gū 月 yuè 下 xià , , 来 lái 向 xiàng 陇 lǒng 头 tóu 鸣 míng 。 。
逐 zhú 吹 chuī 梅 méi 花 huā 落 luò , , 含 hán 春 chūn 柳 liǔ 色 sè 惊 jīng 。 。
行 xíng 观 guān 向 xiàng 子 zi 赋 fù , , 坐 zuò 忆 yì 旧 jiù 邻 lín 情 qíng 。 。
笛。唐代。李峤。羌笛写龙声,长吟入夜清。 关山孤月下,来向陇头鸣。 逐吹梅花落,含春柳色惊。 行观向子赋,坐忆旧邻情。