出 chū 岭 lǐng - - 曾 céng 几 jǐ
乞 qǐ 得 dé 身 shēn 闲 xián 又 yòu 御 yù 魑 chī , , 干 gān 戈 gē 瘴 zhàng 疠 lì 两 liǎng 危 wēi 机 jī 。 。
三 sān 年 nián 似 shì 涉 shè 新 xīn 冰 bīng 过 guò , , 十 shí 口 kǒu 今 jīn 持 chí 旧 jiù 璧 bì 归 guī 。 。
天 tiān 静 jìng 不 bù 忧 yōu 鸿 hóng 北 běi 向 xiàng , , 月 yuè 明 míng 休 xiū 咏 yǒng 鹊 què 南 nán 飞 fēi 。 。
只 zhǐ 应 yīng 黄 huáng 帽 mào 青 qīng 鞋 xié 底 dǐ , , 城 chéng 郭 guō 人 rén 民 mín 有 yǒu 是 shì 非 fēi 。 。
出岭。宋代。曾几。乞得身闲又御魑,干戈瘴疠两危机。 三年似涉新冰过,十口今持旧璧归。 天静不忧鸿北向,月明休咏鹊南飞。 只应黄帽青鞋底,城郭人民有是非。