寄 jì 广 guǎng 东 dōng 提 tí 干 gàn 田 tián 子 zǐ 真 zhēn - - 曾 céng 丰 fēng
初 chū 悔 huǐ 投 tóu 身 shēn 落 luò 海 hǎi 涯 yá , , 拥 yōng 车 chē 犹 yóu 幸 xìng 袭 xí 踪 zōng 来 lái 。 。
畏 wèi 途 tú 机 jī 械 xiè 鹿 lù 貙 chū 虎 hǔ , , 晏 yàn 岁 suì 风 fēng 霜 shuāng 松 sōng 竹 zhú 梅 méi 。 。
分 fēn 首 shǒu 二 èr 年 nián 眉 méi 惯 guàn 郁 yù , , 举 jǔ 头 tóu 千 qiān 里 lǐ 眼 yǎn 佣 yōng 开 kāi 。 。
江 jiāng 山 shān 不 bù 隔 gé 往 wǎng 还 huán 梦 mèng , , 一 yī 梦 mèng 醒 xǐng 时 shí 闷 mèn 一 yī 回 huí 。 。
寄广东提干田子真。宋代。曾丰。初悔投身落海涯,拥车犹幸袭踪来。 畏途机械鹿貙虎,晏岁风霜松竹梅。 分首二年眉惯郁,举头千里眼佣开。 江山不隔往还梦,一梦醒时闷一回。