题 tí 李 lǐ 子 zǐ 权 quán 江 jiāng 月 yuè 亭 tíng - - 曾 céng 丰 fēng
太 tài 阴 yīn 元 yuán 是 shì 水 shuǐ 之 zhī 精 jīng , , 与 yǔ 水 shuǐ 相 xiàng 宜 yí 妙 miào 莫 mò 名 míng 。 。
霁 jì 夜 yè 悬 xuán 芒 máng 翻 fān 浪 làng 白 bái , , 澄 chéng 秋 qiū 逗 dòu 彩 cǎi 涌 yǒng 流 liú 清 qīng 。 。
冰 bīng 轮 lún 影 yǐng 里 lǐ 山 shān 河 hé 见 jiàn , , 玉 yù 鉴 jiàn 光 guāng 中 zhōng 星 xīng 斗 dǒu 明 míng 。 。
万 wàn 象 xiàng 主 zhǔ 人 rén 收 shōu 拾 shí 尽 jǐn , , 一 yī 樽 zūn 酬 chóu 罢 bà 一 yī 诗 shī 成 chéng 。 。
题李子权江月亭。宋代。曾丰。太阴元是水之精,与水相宜妙莫名。 霁夜悬芒翻浪白,澄秋逗彩涌流清。 冰轮影里山河见,玉鉴光中星斗明。 万象主人收拾尽,一樽酬罢一诗成。