宿 sù 驿 yì 亭 tíng 和 hé 前 qián 韵 yùn 末 mò 句 jù 属 shǔ 可 kě 道 dào - - 程 chéng 公 gōng 许 xǔ
千 qiān 里 lǐ 因 yīn 人 rén 作 zuò 远 yuǎn 游 yóu , , 一 yī 番 fān 风 fēng 景 jǐng 酿 niàng 清 qīng 秋 qiū 。 。
眼 yǎn 明 míng 惊 jīng 羽 yǔ 新 xīn 埼 qí 岸 àn , , 心 xīn 折 zhé 狼 láng 烟 yān 旧 jiù 戍 shù 楼 lóu 。 。
山 shān 驿 yì 解 jiě 鞍 ān 才 cái 晚 wǎn 霁 jì , , 夜 yè 床 chuáng 惊 jīng 雨 yǔ 滚 gǔn 溪 xī 流 liú 。 。
壁 bì 间 jiān 唐 táng 律 lǜ 须 xū 扬 yáng 榷 què , , 却 què 恨 hèn 宗 zōng 风 fēng 隔 gé 果 guǒ 州 zhōu 。 。
宿驿亭和前韵末句属可道。宋代。程公许。千里因人作远游,一番风景酿清秋。 眼明惊羽新埼岸,心折狼烟旧戍楼。 山驿解鞍才晚霁,夜床惊雨滚溪流。 壁间唐律须扬榷,却恨宗风隔果州。