孤 gū 山 shān 路 lù - - 董 dǒng 嗣 sì 杲 gǎo
翠 cuì 微 wēi 四 sì 绝 jué 载 zài 蓬 péng 瀛 yíng , , 柳 liǔ 引 yǐn 游 yóu 人 rén 入 rù 画 huà 屏 píng 。 。
诗 shī 借 jiè 乐 lè 天 tiān 传 chuán 得 dé 久 jiǔ , , 山 shān 因 yīn 和 hé 靖 jìng 隐 yǐn 来 lái 灵 líng 。 。
半 bàn 空 kōng 梁 liáng 驾 jià 桥 qiáo 阑 lán 赤 chì , , 一 yī 道 dào 腰 yāo 分 fēn 草 cǎo 界 jiè 青 qīng 。 。
妆 zhuāng 点 diǎn 风 fēng 光 guāng 如 rú 此 cǐ 盛 shèng , , 藕 ǒu 花 huā 香 xiāng 里 lǐ 又 yòu 三 sān 亭 tíng 。 。
孤山路。宋代。董嗣杲。翠微四绝载蓬瀛,柳引游人入画屏。 诗借乐天传得久,山因和靖隐来灵。 半空梁驾桥阑赤,一道腰分草界青。 妆点风光如此盛,藕花香里又三亭。