樵 qiáo 子 zǐ - - 程 chéng 垣 yuán
头 tóu 蓬 péng 面 miàn 萎 wěi 黄 huáng , , 身 shēn 轻 qīng 步 bù 忽 hū 逮 dǎi 。 。
方 fāng 斫 zhuó 柴 chái 薪 xīn 回 huí , , 又 yòu 带 dài 刀 dāo 斧 fǔ 去 qù 。 。
戏 xì 笑 xiào 茅 máo 根 gēn 掘 jué , , 时 shí 暂 zàn 松 sōng 根 gēn 踞 jù 。 。
间 jiān 道 dào 后 hòu 山 shān 归 guī , , 人 rén 寻 xún 不 bù 知 zhī 处 chù 。 。
樵子。宋代。程垣。头蓬面萎黄,身轻步忽逮。 方斫柴薪回,又带刀斧去。 戏笑茅根掘,时暂松根踞。 间道后山归,人寻不知处。