得 dé 安 ān 肃 sù 颜 yán 舅 jiù 书 shū 再 zài 成 chéng 哀 āi 词 cí - - 杨 yáng 杰 jié
安 ān 肃 sù 书 shū 来 lái 倍 bèi 痛 tòng 伤 shāng , , 痛 tòng 伤 shāng 穷 qióng 苦 kǔ 盛 shèng 时 shí 亡 wáng 。 。
三 sān 千 qiān 蝉 chán 蜕 tuì 人 rén 何 hé 处 chǔ , , 十 shí 载 zài 龙 lóng 山 shān 梦 mèng 一 yī 场 chǎng 。 。
我 wǒ 愧 kuì 动 dòng 心 xīn 非 fēi 孟 mèng 子 zǐ , , 谁 shuí 能 néng 鼓 gǔ 缶 fǒu 学 xué 蒙 méng 庄 zhuāng 。 。
夜 yè 台 tái 难 nán 寄 jì 登 dēng 科 kē 信 xìn , , 泪 lèi 滴 dī 春 chūn 衫 shān 吊 diào 夕 xī 阳 yáng 。 。
得安肃颜舅书再成哀词。宋代。杨杰。安肃书来倍痛伤,痛伤穷苦盛时亡。 三千蝉蜕人何处,十载龙山梦一场。 我愧动心非孟子,谁能鼓缶学蒙庄。 夜台难寄登科信,泪滴春衫吊夕阳。