留 liú 春 chūn 亭 tíng - - 杨 yáng 杰 jié
古 gǔ 今 jīn 春 chūn 过 guò 知 zhī 多 duō 少 shǎo , , 人 rén 不 bù 留 liú 春 chūn 头 tóu 白 bái 早 zǎo 。 。
君 jūn 欲 yù 留 liú 春 chūn 心 xīn 可 kě 知 zhī , , 为 wèi 君 jūn 更 gèng 赋 fù 留 liú 春 chūn 诗 shī 。 。
留 liú 春 chūn 莫 mò 只 zhǐ 留 liú 花 huā 住 zhù , , 花 huā 老 lǎo 春 chūn 风 fēng 亦 yì 随 suí 去 qù 。 。
孰 shú 若 ruò 芝 zhī 兰 lán 香 xiāng 不 bù 歇 xiē , , 亭 tíng 下 xià 长 zhǎng 如 rú 二 èr 三 sān 月 yuè 。 。
留春亭。宋代。杨杰。古今春过知多少,人不留春头白早。 君欲留春心可知,为君更赋留春诗。 留春莫只留花住,花老春风亦随去。 孰若芝兰香不歇,亭下长如二三月。