再 zài 次 cì 前 qián 韵 yùn 唁 yàn 南 nán 湖 hú 放 fàng 莺 yīng 燕 yàn - - 项 xiàng 安 ān 世 shì
谁 shuí 向 xiàng 南 nán 湖 hú 赋 fù 白 bái 头 tóu , , 西 xī 风 fēng 团 tuán 扇 shàn 有 yǒu 新 xīn 愁 chóu 。 。
归 guī 巢 cháo 海 hǎi 燕 yàn 无 wú 多 duō 日 rì , , 出 chū 谷 gǔ 暖 nuǎn 莺 yīng 何 hé 处 chǔ 游 yóu 。 。
文 wén 杏 xìng 梁 liáng 边 biān 泥 ní 尚 shàng 湿 shī , , 绿 lǜ 杨 yáng 堤 dī 畔 pàn 水 shuǐ 长 cháng 流 liú 。 。
有 yǒu 情 qíng 莫 mò 扫 sǎo 园 yuán 中 zhōng 路 lù , , 舞 wǔ 影 yǐng 歌 gē 尘 chén 处 chǔ 处 chù 留 liú 。 。
再次前韵唁南湖放莺燕。宋代。项安世。谁向南湖赋白头,西风团扇有新愁。 归巢海燕无多日,出谷暖莺何处游。 文杏梁边泥尚湿,绿杨堤畔水长流。 有情莫扫园中路,舞影歌尘处处留。