夹 jiā 得 dé 胡 hú 仲 zhòng 芳 fāng 诗 shī 次 cì 韵 yùn - - 项 xiàng 安 ān 世 shì
天 tiān 遣 qiǎn 清 qīng 明 míng 作 zuò 小 xiǎo 寒 hán , , 人 rén 从 cóng 赤 chì 壁 bì 上 shàng 青 qīng 山 shān 。 。
颇 pō 宜 yí 书 shū 更 gèng 形 xíng 骸 hái 外 wài , , 赖 lài 有 yǒu 诗 shī 犹 yóu 意 yì 气 qì 间 jiān 。 。
一 yī 日 rì 水 shuǐ 程 chéng 无 wú 几 jǐ 住 zhù , , 百 bǎi 篇 piān 火 huǒ 急 jí 莫 mò 令 lìng 悭 qiān 。 。
杖 zhàng 藜 lí 径 jìng 入 rù 渔 yú 樵 qiáo 去 qù , , 从 cóng 此 cǐ 因 yīn 君 jūn 得 dé 往 wǎng 还 huán 。 。
夹得胡仲芳诗次韵。宋代。项安世。天遣清明作小寒,人从赤壁上青山。 颇宜书更形骸外,赖有诗犹意气间。 一日水程无几住,百篇火急莫令悭。 杖藜径入渔樵去,从此因君得往还。