秋 qiū 晨 chén 有 yǒu 感 gǎn - - 杜 dù 荀 xún 鹤 hè
木 mù 叶 yè 落 luò 时 shí 节 jié , , 旅 lǚ 人 rén 初 chū 梦 mèng 惊 jīng 。 。
钟 zhōng 才 cái 枕 zhěn 上 shàng 尽 jǐn , , 事 shì 已 yǐ 眼 yǎn 前 qián 生 shēng 。 。
吟 yín 发 fā 不 bù 长 zhǎng 黑 hēi , , 世 shì 交 jiāo 无 wú 久 jiǔ 情 qíng 。 。
且 qiě 将 jiāng 公 gōng 道 dào 约 yuē , , 未 wèi 忍 rěn 便 biàn 归 guī 耕 gēng 。 。
秋晨有感。唐代。杜荀鹤。木叶落时节,旅人初梦惊。 钟才枕上尽,事已眼前生。 吟发不长黑,世交无久情。 且将公道约,未忍便归耕。