和 hé 百 bǎi 塔 tǎ 寺 sì 四 sì 首 shǒu 其 qí 一 yī 四 sì 开 kāi 亭 tíng - - 黄 huáng 庶 shù
亭 tíng 前 qián 流 liú 水 shuǐ 醒 xǐng 客 kè 耳 ěr , , 亭 tíng 上 shàng 白 bái 云 yún 开 kāi 客 kè 颜 yán 。 。
老 lǎo 僧 sēng 有 yǒu 意 yì 厚 hòu 来 lái 往 wǎng , , 四 sì 面 miàn 更 gèng 令 lìng 看 kàn 好 hǎo 山 shān 。 。
和百塔寺四首 其一 四开亭。宋代。黄庶。亭前流水醒客耳,亭上白云开客颜。 老僧有意厚来往,四面更令看好山。