谗 chán 人 rén - - 黄 huáng 干 gàn
监 jiān 谤 bàng 兆 zhào 周 zhōu 蹙 cù , , 偶 ǒu 语 yǔ 挤 jǐ 秦 qín 亡 wáng 。 。
古 gǔ 风 fēng 下 xià 刺 cì 上 shàng , , 国 guó 步 bù 安 ān 且 qiě 强 qiáng 。 。
靖 jìng 康 kāng 发 fā 深 shēn 痛 tòng , , 熙 xī 丰 fēng 启 qǐ 馀 yú 殃 yāng 。 。
惜 xī 哉 zāi 天 tiān 子 zǐ 明 míng , , 未 wèi 免 miǎn 谗 chán 者 zhě 伤 shāng 。 。
谗 chán 者 zhě 亦 yì 何 hé 为 wéi , , 君 jūn 子 zǐ 名 míng 愈 yù 彰 zhāng 。 。
谗人。宋代。黄干。监谤兆周蹙,偶语挤秦亡。 古风下刺上,国步安且强。 靖康发深痛,熙丰启馀殃。 惜哉天子明,未免谗者伤。 谗者亦何为,君子名愈彰。