荷 hé 花 huā 借 jiè 字 zì 诗 shī - - 杨 yáng 绘 huì
香 xiāng 艳 yàn 怜 lián 渠 qú 好 hǎo , , 无 wú 端 duān 杂 zá 芰 jì 窠 kē 。 。
向 xiàng 来 lái 因 yīn 藕 ǒu 断 duàn , , 特 tè 地 dì 见 jiàn 丝 sī 多 duō 。 。
实 shí 有 yǒu 终 zhōng 成 chéng 的 de , , 露 lù 摇 yáo 争 zhēng 奈 nài 何 hé 。 。
深 shēn 房 fáng 莲 lián 底 dǐ 味 wèi , , 心 xīn 里 lǐ 苦 kǔ 相 xiāng 和 hè 。 。
荷花借字诗。宋代。杨绘。香艳怜渠好,无端杂芰窠。 向来因藕断,特地见丝多。 实有终成的,露摇争奈何。 深房莲底味,心里苦相和。