秋 qiū 日 rì 闲 xián 居 jū 寄 jì 先 xiān 达 dá - - 杜 dù 荀 xún 鹤 hè
到 dào 头 tóu 身 shēn 事 shì 欲 yù 何 hé 为 wéi , , 窗 chuāng 下 xià 工 gōng 夫 fū 鬓 bìn 上 shàng 知 zhī 。 。
乍 zhà 可 kě 百 bǎi 年 nián 无 wú 称 chēng 意 yì , , 难 nán 教 jiào 一 yī 日 rì 不 bù 吟 yín 诗 shī 。 。
风 fēng 驱 qū 早 zǎo 雁 yàn 冲 chōng 湖 hú 色 sè , , 雨 yǔ 挫 cuò 残 cán 蝉 chán 点 diǎn 柳 liǔ 枝 zhī 。 。
自 zì 古 gǔ 书 shū 生 shēng 也 yě 如 rú 此 cǐ , , 独 dú 堪 kān 惆 chóu 怅 chàng 是 shì 明 míng 时 shí 。 。
秋日闲居寄先达。唐代。杜荀鹤。到头身事欲何为,窗下工夫鬓上知。 乍可百年无称意,难教一日不吟诗。 风驱早雁冲湖色,雨挫残蝉点柳枝。 自古书生也如此,独堪惆怅是明时。