于 yú 中 zhōng 好 hǎo 其 qí 三 sān - - 扬 yáng 无 wú 咎 jiù
梅 méi 花 huā 摘 zhāi 索 suǒ 穿 chuān 疏 shū 竹 zhú 。 。 荫 yīn 纹 wén 禽 qín 、 xǐ 喜 huān 欢 xiāng 相 zhú 逐 。 。
坐 zuò 中 zhōng 已 yǐ 自 zì 清 qīng 堪 kān 掬 jū 。 。 更 gèng 潇 xiāo 洒 sǎ 、 rén 人 rú 如 yù 玉 。 。
新 xīn 声 shēng 爱 ài 度 dù 周 zhōu 郎 láng 曲 qū 。 。 捧 pěng 霞 xiá 杯 bēi 、 zài 再 sān 三 xiāng 相 zhǔ 嘱 。 。
无 wú 情 qíng 有 yǒu 恨 hèn 重 zhòng 分 fēn 北 běi 。 。 也 yě 撩 liāo 得 dé 、 shuāng 双 méi 眉 cù 蹙 。 。
于中好 其三。宋代。扬无咎。梅花摘索穿疏竹。荫纹禽、喜欢相逐。 坐中已自清堪掬。更潇洒、人如玉。 新声爱度周郎曲。捧霞杯、再三相嘱。 无情有恨重分北。也撩得、双眉蹙。