和 hé 超 chāo 然 rán 翁 wēng 韵 yùn 二 èr 首 shǒu - - 黄 huáng 公 gōng 度 dù
西 xī 风 fēng 回 huí 首 shǒu 故 gù 乡 xiāng 情 qíng , , 何 hé 日 rì 为 wèi 园 yuán 学 xué 邵 shào 平 píng 。 。
已 yǐ 办 bàn 孤 gū 帆 fān 冲 chōng 夕 xī 浪 làng , , 可 kě 堪 kān 万 wàn 壑 hè 更 gèng 秋 qiū 声 shēng 。 。
折 zhé 腰 yāo 为 wèi 米 mǐ 追 zhuī 时 shí 辈 bèi , , 当 dāng 面 miàn 输 shū 心 xīn 愧 kuì 老 lǎo 成 chéng 。 。
饮 yǐn 罢 bà 归 guī 来 lái 未 wèi 能 néng 寝 qǐn , , 微 wēi 吟 yín 拥 yōng 鼻 bí 数 shù 寒 hán 更 gèng 。 。
和超然翁韵二首。宋代。黄公度。西风回首故乡情,何日为园学邵平。 已办孤帆冲夕浪,可堪万壑更秋声。 折腰为米追时辈,当面输心愧老成。 饮罢归来未能寝,微吟拥鼻数寒更。