馆 guǎn 舍 shè 秋 qiū 夕 xī - - 杜 dù 荀 xún 鹤 hè
寒 hán 雨 yǔ 萧 xiāo 萧 xiāo 灯 dēng 焰 yàn 青 qīng , , 灯 dēng 前 qián 孤 gū 客 kè 难 nán 为 wéi 情 qíng 。 。
兵 bīng 戈 gē 闹 nào 日 rì 别 bié 乡 xiāng 国 guó , , 鸿 hóng 雁 yàn 过 guò 时 shí 思 sī 弟 dì 兄 xiōng 。 。
冷 lěng 极 jí 睡 shuì 无 wú 离 lí 枕 zhěn 梦 mèng , , 苦 kǔ 多 duō 吟 yín 有 yǒu 彻 chè 云 yún 声 shēng 。 。
出 chū 门 mén 便 biàn 作 zuò 还 huán 家 jiā 计 jì , , 直 zhí 至 zhì 如 rú 今 jīn 计 jì 未 wèi 成 chéng 。 。
馆舍秋夕。唐代。杜荀鹤。寒雨萧萧灯焰青,灯前孤客难为情。 兵戈闹日别乡国,鸿雁过时思弟兄。 冷极睡无离枕梦,苦多吟有彻云声。 出门便作还家计,直至如今计未成。