和 hé 汪 wāng 倅 cuì - - 虞 yú 俦 chóu
城 chéng 头 tóu 杖 zhàng 屦 jù 恣 zì 延 yán 缘 yuán , , 终 zhōng 日 rì 看 kàn 山 shān 也 yě 自 zì 贤 xián 。 。
浮 fú 蚁 yǐ 酿 niàng 来 lái 堪 kān 把 bǎ 盏 zhǎn , , 飞 fēi 鸿 hóng 送 sòng 尽 jǐn 且 qiě 挥 huī 弦 xián 。 。
卷 juǎn 残 cán 帘 lián 幕 mù 千 qiān 家 jiā 雨 yǔ , , 倚 yǐ 遍 biàn 阑 lán 干 gān 四 sì 角 jiǎo 天 tiān 。 。
渭 wèi 北 běi 江 jiāng 东 dōng 何 hé 处 chǔ 是 shì , , 谪 zhé 仙 xiān 诗 shī 兴 xìng 政 zhèng 飘 piāo 然 rán 。 。
和汪倅。宋代。虞俦。城头杖屦恣延缘,终日看山也自贤。 浮蚁酿来堪把盏,飞鸿送尽且挥弦。 卷残帘幕千家雨,倚遍阑干四角天。 渭北江东何处是,谪仙诗兴政飘然。