天 tiān 竺 zhú 通 tōng 元 yuán 庵 ān 分 fēn 韵 yùn 得 dé 闲 xián 字 zì - - 贾 jiǎ 似 sì 道 dào
十 shí 里 lǐ 高 gāo 松 sōng 树 shù , , 松 sōng 边 biān 屋 wū 数 shù 间 jiān 。 。
客 kè 同 tóng 终 zhōng 夜 yè 话 huà , , 心 xīn 是 shì 一 yì 般 bān 闲 xián 。 。
灯 dēng 色 sè 难 nán 禁 jìn 雨 yǔ , , 秋 qiū 声 shēng 不 bù 离 lí 山 shān 。 。
明 míng 朝 cháo 分 fēn 手 shǒu 后 hòu , , 俗 sú 事 shì 不 bù 相 xiāng 关 guān 。 。
天竺通元庵分韵得闲字。宋代。贾似道。十里高松树,松边屋数间。 客同终夜话,心是一般闲。 灯色难禁雨,秋声不离山。 明朝分手后,俗事不相关。