登 dēng 临 lín 川 chuān 仙 xiān 台 tái 观 guān 南 nán 亭 tíng - - 李 lǐ 翔 xiáng
独 dú 倚 yǐ 危 wēi 栏 lán 爱 ài 景 jǐng 晴 qíng , , 古 gǔ 松 sōng 坛 tán 殿 diàn 半 bàn 阴 yīn 横 héng 。 。
东 dōng 山 shān 有 yǒu 路 lù 干 gàn 云 yún 险 xiǎn , , 汝 rǔ 水 shuǐ 无 wú 波 bō 到 dào 底 dǐ 清 qīng 。 。
归 guī 洞 dòng 斗 dòu 龙 lóng 收 shōu 雨 yǔ 脚 jiǎo , , 拂 fú 檐 yán 行 xíng 雁 yàn 起 qǐ 秋 qiū 声 shēng 。 。
开 kāi 襟 jīn 正 zhèng 是 shì 忘 wàng 机 jī 处 chù , , 不 bù 觉 jué 疏 shū 钟 zhōng 遍 biàn 郡 jùn 城 chéng 。 。
登临川仙台观南亭。唐代。李翔。独倚危栏爱景晴,古松坛殿半阴横。 东山有路干云险,汝水无波到底清。 归洞斗龙收雨脚,拂檐行雁起秋声。 开襟正是忘机处,不觉疏钟遍郡城。