和 hé 人 rén 清 qīng 明 míng 有 yǒu 感 gǎn - - 赵 zhào 抃 biàn
湖 hú 外 wài 清 qīng 明 míng 物 wù 态 tài 繁 fán , , 晓 xiǎo 林 lín 莺 yīng 舌 shé 斗 dòu 关 guān 关 guān 。 。
枉 wǎng 缘 yuán 春 chūn 意 yì 无 wú 时 shí 尽 jǐn , , 自 zì 是 shì 人 rén 心 xīn 不 bù 暂 zàn 闲 xián 。 。
旧 jiù 隐 yǐn 东 dōng 君 jūn 曾 céng 藉 jí 草 cǎo , , 新 xīn 官 guān 南 nán 郡 jùn 亦 yì 登 dēng 山 shān 。 。
满 mǎn 头 tóu 花 huā 卉 huì 盈 yíng 樽 zūn 酒 jiǔ , , 且 qiě 向 xiàng 东 dōng 风 fēng 一 yī 破 pò 颜 yán 。 。
和人清明有感。宋代。赵抃。湖外清明物态繁,晓林莺舌斗关关。 枉缘春意无时尽,自是人心不暂闲。 旧隐东君曾藉草,新官南郡亦登山。 满头花卉盈樽酒,且向东风一破颜。