梅 méi 癖 pǐ - - 赵 zhào 时 shí 韶 sháo
几 jǐ 度 dù 溪 xī 桥 qiáo 恋 liàn 影 yǐng 香 xiāng , , 冲 chōng 风 fēng 冒 mào 雨 yǔ 也 yě 思 sī 量 liang 。 。
尽 jǐn 教 jiào 人 rén 笑 xiào 成 chéng 梅 méi 癖 pǐ , , 死 sǐ 不 bù 将 jiāng 诗 shī 到 dào 海 hǎi 棠 táng 。 。
梅癖。宋代。赵时韶。几度溪桥恋影香,冲风冒雨也思量。 尽教人笑成梅癖,死不将诗到海棠。