少 shǎo 夷 yí 见 jiàn 和 hé 戏 xì 以 yǐ 其 qí 韵 yùn 赠 zèng 之 zhī - - 赵 zhào 鼎 dǐng 臣 chén
南 nán 郭 guō 先 xiān 生 shēng 心 xīn 似 shì 灰 huī , , 一 yī 官 guān 偶 ǒu 向 xiàng 此 cǐ 间 jiān 来 lái 。 。
诗 shī 才 cái 举 jǔ 世 shì 当 dāng 归 guī 逊 xùn , , 德 dé 行 xíng 何 hé 人 rén 敢 gǎn 望 wàng 回 huí 。 。
三 sān 径 jìng 就 jiù 荒 huāng 知 zhī 有 yǒu 命 mìng , , 十 shí 年 nián 不 bù 调 tiáo 惜 xī 无 wú 媒 méi 。 。
更 gèng 添 tiān 贫 pín 病 bìng 相 xiāng 料 liào 理 lǐ , , 颇 pō 遣 qiǎn 黄 huáng 花 huā 近 jìn 酒 jiǔ 杯 bēi 。 。
少夷见和戏以其韵赠之。宋代。赵鼎臣。南郭先生心似灰,一官偶向此间来。 诗才举世当归逊,德行何人敢望回。 三径就荒知有命,十年不调惜无媒。 更添贫病相料理,颇遣黄花近酒杯。