伤 shāng 春 chūn 偶 ǒu 得 dé 绵 mián 字 zì - - 赵 zhào 友 yǒu 直 zhí
王 wáng 府 fǔ 原 yuán 头 tóu 芳 fāng 草 cǎo 芊 qiān , , 却 què 怜 lián 杜 dù 宇 yǔ 自 zì 年 nián 年 nián 。 。
停 tíng 杯 bēi 试 shì 向 xiàng 窗 chuāng 前 qián 看 kàn , , 飞 fēi 尽 jǐn 杨 yáng 花 huā 几 jǐ 树 shù 绵 mián 。 。
伤春偶得绵字。宋代。赵友直。王府原头芳草芊,却怜杜宇自年年。 停杯试向窗前看,飞尽杨花几树绵。