山 shān 泉 quán - - 李 lǐ 洞 dòng
半 bàn 空 kōng 飞 fēi 下 xià 水 shuǐ , , 势 shì 去 qù 响 xiǎng 如 rú 雷 léi 。 。
静 jìng 彻 chè 啼 tí 猿 yuán 寺 sì , , 高 gāo 凌 líng 坐 zuò 客 kè 台 tái 。 。
耳 ěr 同 tóng 经 jīng 剑 jiàn 阁 gé , , 身 shēn 若 ruò 到 dào 天 tiān 台 tāi 。 。
溅 jiàn 树 shù 吹 chuī 成 chéng 冻 dòng , , 凌 líng 祠 cí 触 chù 作 zuò 灰 huī 。 。
深 shēn 中 zhōng 试 shì 楖 zhì 栗 lì , , 浅 qiǎn 处 chù 落 luò 莓 méi 苔 tái 。 。
半 bàn 夜 yè 重 zhòng 城 chéng 闭 bì , , 潺 chán 湲 yuán 枕 zhěn 上 shàng 来 lái 。 。
山泉。唐代。李洞。半空飞下水,势去响如雷。 静彻啼猿寺,高凌坐客台。 耳同经剑阁,身若到天台。 溅树吹成冻,凌祠触作灰。 深中试楖栗,浅处落莓苔。 半夜重城闭,潺湲枕上来。