酬 chóu 平 píng 上 shàng 人 rén - - 刘 liú 应 yìng 时 shí
比 bǐ 邻 lín 鸡 jī 犬 quǎn 寂 jì 无 wú 闻 wén , , 烟 yān 际 jì 微 wēi 风 fēng 起 qǐ 夕 xī 曛 xūn 。 。
肠 cháng 断 duàn 梅 méi 飘 piāo 千 qiān 树 shù 玉 yù , , 眼 yǎn 寒 hán 麦 mài 浪 làng 一 yī 溪 xī 云 yún 。 。
拙 zhuō 于 yú 生 shēng 计 jì 无 wú 如 rú 我 wǒ , , 老 lǎo 矣 yǐ 情 qíng 亲 qīn 独 dú 有 yǒu 君 jūn 。 。
伫 zhù 立 lì 茅 máo 檐 yán 一 yī 搔 sāo 首 shǒu , , 扶 fú 春 chūn 梦 mèng 月 yuè 与 yǔ 谁 shuí 分 fēn 。 。
酬平上人。宋代。刘应时。比邻鸡犬寂无闻,烟际微风起夕曛。 肠断梅飘千树玉,眼寒麦浪一溪云。 拙于生计无如我,老矣情亲独有君。 伫立茅檐一搔首,扶春梦月与谁分。