赋 fù 双 shuāng 溪 xī 阁 gé 用 yòng 蔡 cài 君 jūn 谟 mó 诗 shī 声 shēng 字 zì 韵 yùn - - 刘 liú 子 zi 翚 huī
雄 xióng 观 guān 今 jīn 古 gǔ 快 kuài 幽 yōu 情 qíng , , 突 tū 兀 wù 层 céng 楼 lóu 出 chū 市 shì 甍 méng 。 。
二 èr 水 shuǐ 交 jiāo 流 liú 何 hé 处 chǔ 尽 jǐn , , 孤 gū 舟 zhōu 不 bú 见 jiàn 乱 luàn 山 shān 横 héng 。 。
丹 dān 炉 lú 寂 jì 寞 mò 仙 xiān 游 yóu 远 yuǎn , , 剑 jiàn 气 qì 萧 xiāo 条 tiáo 客 kè 恨 hèn 盈 yíng 。 。
向 xiàng 晚 wǎn 移 yí 樽 zūn 话 huà 流 liú 落 luò , , 可 kě 堪 kān 时 shí 听 tīng 鼓 gǔ 鼙 pí 声 shēng 。 。
赋双溪阁用蔡君谟诗声字韵。宋代。刘子翚。雄观今古快幽情,突兀层楼出市甍。 二水交流何处尽,孤舟不见乱山横。 丹炉寂寞仙游远,剑气萧条客恨盈。 向晚移樽话流落,可堪时听鼓鼙声。