寄 jì 致 zhì 明 míng 并 bìng 纪 jì 惠 huì 雁 yàn 观 guān 梅 méi 之 zhī 旧 jiù - - 刘 liú 子 zi 翚 huī
稚 zhì 刘 liú 于 yú 我 wǒ 最 zuì 多 duō 情 qíng , , 此 cǐ 日 rì 诗 shī 筒 tǒng 不 bù 绝 jué 声 shēng 。 。
孤 gū 雁 yàn 相 xiāng 依 yī 真 zhēn 得 de 地 dì , , 早 zǎo 梅 méi 一 yī 粲 càn 又 yòu 倾 qīng 城 chéng 。 。
向 xiàng 来 lái 兰 lán 好 hǎo 知 zhī 谁 shuí 许 xǔ , , 病 bìng 后 hòu 霜 shuāng 林 lín 懒 lǎn 独 dú 行 xíng 。 。
小 xiǎo 几 jǐ 清 qīng 香 xiāng 慰 wèi 临 lín 别 bié , , 极 jí 知 zhī 了 liǎo 了 le 万 wàn 缘 yuán 轻 qīng 。 。
寄致明并纪惠雁观梅之旧。宋代。刘子翚。稚刘于我最多情,此日诗筒不绝声。 孤雁相依真得地,早梅一粲又倾城。 向来兰好知谁许,病后霜林懒独行。 小几清香慰临别,极知了了万缘轻。