董 dǒng 宰 zǎi 见 jiàn 和 hé 用 yòng 韵 yùn 留 liú 别 bié - - 刘 liú 子 zi 澄 chéng
谩 mán 辱 rǔ 君 jūn 相 xiāng 送 sòng , , 我 wǒ 行 xíng 非 fēi 壮 zhuàng 图 tú 。 。
客 kè 程 chéng 来 lái 又 yòu 去 qù , , 人 rén 事 shì 久 jiǔ 如 rú 初 chū 。 。
句 jù 淡 dàn 僧 sēng 能 néng 和 hé , , 泉 quán 灵 líng 旱 hàn 不 bù 枯 kū 。 。
升 shēng 高 gāo 莫 mò 怨 yuàn 险 xiǎn , , 世 shì 路 lù 尔 ěr 能 néng 锄 chú 。 。
董宰见和用韵留别。宋代。刘子澄。谩辱君相送,我行非壮图。 客程来又去,人事久如初。 句淡僧能和,泉灵旱不枯。 升高莫怨险,世路尔能锄。