题 tí 清 qīng 风 fēng 亭 tíng - - 刘 liú 弇 yǎn
四 sì 面 miàn 无 wú 尘 chén 一 yī 径 jìng 深 shēn , , 岚 lán 烟 yān 吹 chuī 尽 jìn 好 hǎo 披 pī 襟 jīn 。 。
寒 hán 生 shēng 醉 zuì 榻 tà 宜 yí 春 chūn 睡 shuì , , 冷 lěng 入 rù 诗 shī 窗 chuāng 豁 huō 夜 yè 吟 yín 。 。
坐 zuò 有 yǒu 清 qīng 凉 liáng 非 fēi 待 dài 扇 shàn , , 夏 xià 无 wú 烦 fán 愠 yùn 不 bù 须 xū 琴 qín 。 。
泠 líng 然 rán 试 shì 把 bǎ 阑 lán 干 gān 倚 yǐ , , 顿 dùn 起 qǐ 飘 piāo 飘 piāo 物 wù 外 wài 心 xīn 。 。
题清风亭。宋代。刘弇。四面无尘一径深,岚烟吹尽好披襟。 寒生醉榻宜春睡,冷入诗窗豁夜吟。 坐有清凉非待扇,夏无烦愠不须琴。 泠然试把阑干倚,顿起飘飘物外心。