次 cì 韵 yùn 刘 liú 仙 xiān 卿 qīng 腊 là 日 rì 喜 xǐ 雪 xuě 其 qí 二 èr - - 刘 liú 才 cái 邵 shào
腊 là 祀 sì 祁 qí 年 nián 瑞 ruì 雪 xuě 飘 piāo , , 共 gòng 知 zhī 帝 dì 力 lì 最 zuì 难 nán 消 xiāo 。 。
无 wú 边 biān 世 shì 界 jiè 银 yín 为 wèi 阙 quē , , 不 bù 动 dòng 根 gēn 荄 gāi 草 cǎo 变 biàn 瑶 yáo 。 。
人 rén 悦 yuè 自 zì 然 rán 天 tiān 意 yì 得 de , , 时 shí 和 hé 岂 qǐ 待 dài 乐 yuè 声 shēng 调 diào 。 。
月 yuè 娥 é 似 shì 更 gèng 怜 lián 鲜 xiān 洁 jié , , 清 qīng 影 yǐng 亭 tíng 亭 tíng 彻 chè 永 yǒng 宵 xiāo 。 。
次韵刘仙卿腊日喜雪 其二。宋代。刘才邵。腊祀祁年瑞雪飘,共知帝力最难消。 无边世界银为阙,不动根荄草变瑶。 人悦自然天意得,时和岂待乐声调。 月娥似更怜鲜洁,清影亭亭彻永宵。