舜 shùn 洞 dòng 秋 qiū 风 fēng - - 刘 liú 志 zhì 行 xíng
当 dāng 年 nián 大 dà 驾 jià 巡 xún 南 nán 中 zhōng , , 薰 xūn 兮 xī 时 shí 兮 xī 歌 gē 南 nán 风 fēng 。 。
太 tài 音 yīn 九 jiǔ 奏 zòu 凤 fèng 凰 huáng 集 jí , , 真 zhēn 与 yǔ 尘 chén 世 shì 开 kāi 盲 máng 聋 lóng 。 。
重 zhòng 华 huá 远 yuǎn 矣 yǐ 成 chéng 飞 fēi 仙 xiān , , 湘 xiāng 灵 líng 洒 sǎ 泪 lèi 秋 qiū 风 fēng 前 qián 。 。
天 tiān 荒 huāng 地 dì 老 lǎo 不 bù 可 kě 诘 jí , , 秋 qiū 风 fēng 满 mǎn 树 shù 凄 qī 寒 hán 蝉 chán 。 。
舜洞秋风。宋代。刘志行。当年大驾巡南中,薰兮时兮歌南风。 太音九奏凤凰集,真与尘世开盲聋。 重华远矣成飞仙,湘灵洒泪秋风前。 天荒地老不可诘,秋风满树凄寒蝉。