次 cì 韵 yùn 谢 xiè 明 míng 远 yuǎn 和 hé - - 邓 dèng 肃 sù
乞 qǐ 身 shēn 天 tiān 上 shàng 为 wèi 溪 xī 山 shān , , 征 zhēng 鼓 gǔ 不 bù 容 róng 蓑 suō 笠 lì 闲 xián 。 。
酷 kù 暑 shǔ 扁 piān 舟 zhōu 同 tóng 海 hǎi 角 jiǎo , , 暖 nuǎn 风 fēng 杯 bēi 酒 jiǔ 念 niàn 长 cháng 安 ān 。 。
高 gāo 情 qíng 我 wǒ 自 zì 归 guī 莲 lián 社 shè , , 妙 miào 誉 yù 君 jūn 应 yīng 冠 guān 杏 xìng 坛 tán 。 。
更 gèng 约 yuē 三 sān 山 shān 少 shǎo 从 cóng 款 kuǎn , , 赪 chēng 虬 qiú 吐 tǔ 卵 luǎn 粲 càn 金 jīn 盘 pán 。 。
次韵谢明远和。宋代。邓肃。乞身天上为溪山,征鼓不容蓑笠闲。 酷暑扁舟同海角,暖风杯酒念长安。 高情我自归莲社,妙誉君应冠杏坛。 更约三山少从款,赪虬吐卵粲金盘。