题 tí 白 bái 莲 lián 院 yuàn - - 邓 dèng 柞 zhà
古 gǔ 树 shù 纷 fēn 纷 fēn 千 qiān 嶂 zhàng 雨 yǔ , , 远 yuǎn 寺 sì 鸣 míng 钟 zhōng 迷 mí 处 chù 所 suǒ 。 。
一 yī 水 shuǐ 东 dōng 流 liú 浮 fú 落 luò 花 huā , , 隔 gé 云 yún 应 yīng 有 yǒu 秦 qín 人 rén 住 zhù 。 。
海 hǎi 风 fēng 不 bù 断 duàn 长 cháng 松 sōng 路 lù , , 万 wàn 籁 lài 寒 hán 生 shēng 苍 cāng 玉 yù 麈 zhǔ 。 。
此 cǐ 去 qù 江 jiāng 南 nán 山 shān 更 gēng 深 shēn , , 桄 guāng 榔 láng 叶 yè 暗 àn 猿 yuán 啼 tí 苦 kǔ 。 。
题白莲院。宋代。邓柞。古树纷纷千嶂雨,远寺鸣钟迷处所。 一水东流浮落花,隔云应有秦人住。 海风不断长松路,万籁寒生苍玉麈。 此去江南山更深,桄榔叶暗猿啼苦。