次 cì 胡 hú 伸 shēn 道 dào 韵 yùn 并 bìng 简 jiǎn 公 gōng 允 yǔn 弟 dì - - 刘 liú 跂 qí
几 jǐ 年 nián 书 shū 不 bú 到 dào 江 jiāng 东 dōng , , 知 zhī 我 wǒ 忘 wàng 形 xíng 事 shì 事 shì 慵 yōng 。 。
南 nán 阮 ruǎn 最 zuì 贫 pín 方 fāng 远 yuǎn 宦 huàn , , 阿 ā 连 lián 同 tóng 调 diào 且 qiě 相 xiāng 从 cóng 。 。
狂 kuáng 生 shēng 肯 kěn 信 xìn 原 yuán 非 fēi 病 bìng , , 妄 wàng 校 xiào 须 xū 惭 cán 广 guǎng 未 wèi 封 fēng 。 。
安 ān 得 dé 论 lùn 文 wén 如 rú 定 dìng 力 lì , , 不 bù 眠 mián 长 zhǎng 听 tīng 五 wǔ 更 gēng 钟 zhōng 。 。
次胡伸道韵并简公允弟。宋代。刘跂。几年书不到江东,知我忘形事事慵。 南阮最贫方远宦,阿连同调且相从。 狂生肯信原非病,妄校须惭广未封。 安得论文如定力,不眠长听五更钟。