涧 jiàn 雨 yǔ - - 郑 zhèng 樵 qiáo
飘 piāo 飘 piāo 雨 yǔ 色 sè 乱 luàn , , 终 zhōng 日 rì 误 wù 闻 wén 声 shēng 。 。
钓 diào 客 kè 呼 hū 持 chí 笠 lì , , 牧 mù 童 tóng 喜 xǐ 啜 chuài 羹 gēng 。 。
轻 qīng 香 xiāng 树 shù 下 xià 满 mǎn , , 馀 yú 响 xiǎng 谷 gǔ 中 zhōng 清 qīng 。 。
为 wèi 谢 xiè 登 dēng 临 lín 者 zhě , , 枕 zhěn 流 liú 洗 xǐ 耳 ěr 倾 qīng 。 。
涧雨。宋代。郑樵。飘飘雨色乱,终日误闻声。 钓客呼持笠,牧童喜啜羹。 轻香树下满,馀响谷中清。 为谢登临者,枕流洗耳倾。